Chào mọi người, lâu rồi mình không viết gì trên trang cá nhân nhỉ. Vậy là mình đã chính thức tốt nghiệp được hơn một tuần, mình đã định viết gì đó trước lễ tốt nghiệp nhưng mà đến tận hôm nay mới thực sự có thời gian để ngồi ngẫm lại.
Thật lòng mà nói, hành trình Bách Khoa 4,5 năm của mình có thể gói gọn trong 4 chữ “from zero to 0”. Tại sao ư, hãy đọc đến cuối bài viết nhé.
Từ những ngày đầu bước chân vào Bách Khoa, background về lập trình của mình gần như là ZERO khi mà ngôn ngữ lập trình duy nhất mình “biết” thời điểm đó là Turbo Pascal được học ở lớp 11, mặc dù mình được tiếp xúc với máy tính khá sớm từ những năm lớp 1 để… chơi game.
Là học sinh trường huyện, mình bước chân vào BK với sự hoang mang khi xung quanh mình là các bạn SV mang theo hành trang những kỹ năng mình cho là vip pro thời điểm đó: lập trình arduino, sudo chmod 777, giải pt bậc 2 bằng python,… và cả những đoạn hội thoại các bạn thảo luận về thần thoại Hy Lạp, thần thoại Bắc Âu, các chòm sao,… blabla rồi thì các bài toán ánh xạ khiến mình WTF kiểu tôi là ai, đây là đâu ??? Các idol đó giờ bay cao bay xa hết rùii, xịn vl.
Sau đó, nhờ sự giúp đỡ của bạn bè và với câu thần chú từ một người anh đi trước “em muốn học tốt cái gì hãy xem nó là của mình” mà mình bắt đầu định hình được phương pháp học tập.
Thật vậy, để gắn bó và làm tốt nhất trong một môi trường, ngành học, một môn học,… bất kỳ nào đó thì bạn sẽ phải thực sự xem điều đó “là của mình”, nghĩa là phải xác định được 2 yếu tố: một tương lai gắn bó lâu dài và người chịu trách nhiệm sau cùng là chính bạn. Lúc đó, mình tự nhủ nếu mày không học môn này đàng hoàng, thì 3 năm nữa đi làm không được việc, mày sẽ phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời mày. Và các môn còn lại khi mình xác định không có viễn cảnh tương lai gắn bó đó, thì có thể cả kỳ mình chỉ xuất hiện trong 2 buổi: thi GK và thi CK và tất nhiên với con điểm lẹt đẹt =)))
Đối với các môn chuyên ngành, mình đã vượt qua nhờ sự giúp sức và hỗ trợ của ae đồng cam cộng khổ: cùng canh slot đăng ký môn, cùng học vượt kỳ hè, cùng cúp tiết, cùng đi học chui lớp khác, cùng điểm danh hộ, cùng ôn thi, cùng chạy deadline từ 10g đêm đến 6g sáng,… Và nhờ quá trình tích luỹ kinh nghiệm đi làm sớm từ năm 2 mình bắt đầu có tư tưởng “ez game” khi tự tin “stack nào cũng chơi, nhạc nào cũng nhảy” và rồi mình cũng được thông não rằng “mình ngu vãi l nhưng mình đ biết” khi bắt đầu quay lại những bài toán cốt lõi hay những vấn đề chuyên sâu hơn trong lĩnh vực chuyên môn, kiến thức thực sự mênh mông mà nhà trường chỉ có thể truyền tải phần nào trong chương trình đại học. Mình thực sự cảm thấy biết ơn khi có cơ hội được nhận ra điều này sớm, trước khi mọi thứ trở nên muộn màng hơn.
Sau quá trình làm luận văn giữa đại dịch suốt gần 1 năm, có những ngày chạy nước rút với team chỉ ngủ hơn 4 tiếng mình cũng đã hoàn thành toàn bộ 143 tín chỉ của chương trình đại học sau đợt bảo vệ vào giữa tháng 5 năm ngoái. Trong quá trình này, mình may mắn gặp được một người Thầy có tâm và có tầm. Điều mình học được ở Thầy ngoài chuyên môn cao còn là sự khiêm tốn, tinh thần lạc quan và năng lượng tích cực. Có một lần đọc paper mình có hỏi ngu rằng, nếu “hàm băm” này đã an toàn đến như vậy thì tại sao các giải thuật này lại “băm” liên tiếp 2-3 lần vậy Thầy? Và Thầy trả lời mình rằng… cho chắc ăn :))) cũng giống như mấy em vậy, ctrl + S một lần là save rồi cũng đè ấn 2-3 lần đấy thôi =)) Mình học được ở Thầy tư duy nhìn mọi người xung quanh đều có giá trị riêng, đều có điểm hay ho để mình học hỏi và tinh thần lạc quan, đâu cũng sẽ vào đấy.
Và nếu cứ tiếp tục như bình thường, mình có thể bắt đầu lao vào ôn thi và nộp chứng chỉ ngoại ngữ còn thiếu để ra trường “đúng hạn” vào tháng 11 năm ngoái. Nhưng rồi mình chợt nhận ra rằng, từ từ đã… “tại sao mình phải ra trường đúng hạn và thế nào là ra trường đúng hạn?” khi mà mình đã luôn trong tình trạng “chạy và chạy” giữa việc học và làm suốt gần 3 năm qua và chưa kể cả 12 năm học luôn phải tryhard trước đó.
Mình quyết định hoãn việc tốt nghiệp để tập trung năng lượng, tinh thần và cả thời gian để đầu tư và khám phá nhằm cho bản thân sự chuẩn bị tốt nhất. Mình đầu tư sự tập trung hơn cho công việc hiện tại, cho sức khoẻ và dành thời gian về với gia đình nhiều hơn, gắn kết các mối quan hệ mà mình đã bỏ bê, đồng thời tìm hiểu thêm về các lĩnh vực mình quan tâm từ công nghệ, tâm lý đến tài chính và cả những chuyến đi khám phá, để trải nghiệm và níu kéo cái gọi là thời sinh viên. Cái kết để giữ tình trạng sinh viên đó mình đã đăng ký lại một môn đã học và “rút không kịp” nên đành khép lại hành trình BK với một con số 0 trong bảng điểm, tất nhiên là hoàn toàn không ảnh hưởng GPA =))) Đổi lại mình đã tìm được các câu trả lời cần thiết cho riêng bản thân mình cũng như là giữ được các tiện ích sinh viên khác như GG drive unlimited, Github pro, Spotify discount, credit Digital Ocean 200$, credit Microsoft Azure 200$, domain + SSL free… cái giá xứng đáng mà nhỉ :)))
Sau tất cả, thì mình cũng đã sẵn sàng để tốt nghiệp và thực sự thì trước ngày tốt nghiệp, đã có nhiều anh chị em bạn bè báo bận hoặc bị covid không thể đến chung vui khiến mình cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Tuy nhiên, điều bất ngờ là mọi người thực sự vẫn xuất hiện khá đông đủ và khiến buổi tốt nghiệp của mình trọn vẹn hơn mình nghĩ. Nhân đây, con/em/mình cũng xin chân thành gửi lời cảm ơn tất cả mọi người gia đình/thầy cô/anh/chị/em/bạn bè/đồng nghiệp đã đồng hành và giúp đỡ con/em/mình suốt những năm tháng đại học, 18 năm trưởng thành và học tập ở Tân Châu cũng như dành thời gian đến chứng kiến và chung vui với một dấu mốc trong hành trình của con/em/mình.
Mình cảm thấy con số 0 khép lại hành trình BK đối với mình còn là một con số cân bằng, nhắc nhở mình biết mình không là ai, kiến thức mình không là gì và đây cũng chỉ là một cột mốc để bắt đầu cho quá trình tiếp tục học hỏi và nâng cao kỹ năng nghề nghiệp trong chặng đường sắp tới. Thứ lớn nhất mà Bách Khoa cho mình ngoài kiến thức nền tảng, là cách tư duy mở và khả năng tự học, đồng thời là cơ hội để mình kết nối và gặp gỡ bạn bè và thầy cô để cùng đồng hành trên hành trình tương lai.
Lời cuối cùng, mình tin là mọi sự cố gắng đều sẽ được đền đáp. Bách Khoa sẽ luôn sẵn sàng cho chúng ta ra trường ở năm 5, năm 6 thậm chí lâu hơn nữa. Trong vòng tròn network của mình hiện tại đã chứng kiến không ít các anh, các bạn tuy chưa ra trường nhưng đã có cho riêng mình các thành tựu nhất định trong công việc hoặc sống một cuộc sống hạnh phúc, chilling của riêng họ, hoặc ít ra họ cũng đã có những tư duy và kiến thức vững chắc để không từ bỏ cái khát vọng ngay từ năm 1 khi bước chân vào BK. Hãy cứ chậm rãi trong nhịp bước của chính mình, mọi điều tốt đẹp sẽ ở phía trước!
—————————
Sài Gòn, 03/05/2023